酒jiǔ醒xǐng--李lǐ中zhōng
睡shuì覺(jué)jué花huā陰yīn芳fāng草cǎo軟ruǎn,,不bù知zhī明míng月yuè出chū墻qiáng東dōng。。
杯bēi盤(pán)pán狼láng藉jí人rén何hé處chù,,聚jù散sàn空kōng驚jīng似shì夢(mèng)mèng中zhōng。。
酒醒。唐代。李中。 睡覺(jué)花陰芳草軟,不知明月出墻東。杯盤(pán)狼藉人何處,聚散空驚似夢(mèng)中。