于yú越yuè亭tíng--姜jiāng夔kuí
松sōng尾wěi颼sōu颼sōu石shí浪làng寒hán,,胡hú啼tí番fān曲qū轉(zhuǎn)zhuǎn聲shēng酸suān。。
人rén間jiān無wú此cǐ春chūn風(fēng)fēng手shǒu,,應(yīng)yīng是shì江jiāng妃fēi夜yè放fàng彈dàn。。
于越亭。宋代。姜夔。 松尾颼颼石浪寒,胡啼番曲轉(zhuǎn)聲酸。人間無此春風(fēng)手,應(yīng)是江妃夜放彈。