題tí云yún梯tī石shí和hé王wáng東dōng卿qīng壁bì間jiān韻yùn--廖liào行xíng之zhī
客kè里lǐ春chūn愁chóu萬(wàn)wàn緒xù長(zhǎng)zhǎng,,歸guī心xīn宛wǎn轉(zhuǎn)zhuǎn九jiǔ回huí腸cháng。。
鳥niǎo聲shēng啼tí破pò刀dāo頭tóu夢(mèng)mèng,,似shì是shì曉xiǎo人rén猶yóu異yì鄉(xiāng)xiāng。。
題云梯石和王東卿壁間韻。宋代。廖行之。 客里春愁萬(wàn)緒長(zhǎng),歸心宛轉(zhuǎn)九回腸。鳥聲啼破刀頭夢(mèng),似是曉人猶異鄉(xiāng)。